Người Nghệ đi mô cũng Nghệ
Mặc chớp bể mưa nguồn
Thay thân đổi phận cũng chẳng đổi căn tính
Vẫn tự trào khi bạn khác xứ kề bên
Người Nghệ uống bão ăn gió Lào nắng lửa
Yêu ghét rạch ròi đến độ gàn ương
Trong nụ cười dôi dư hạt nắng
Mà lòng rưng rưng những xúc cảm văn chương
Qua gian lao vẫn dạt dào ý chí
Đã mê say thì tới độ kiên cường
Nét bảo thủ vẫn hằn lên nếp nghĩ
Chỉ bỏ buông khi sự tỏ tường
Người Nghệ đi ra người Nghệ trở về
Vui bầu bạn vẫn không quên gốc rễ
Vẫn chắt chiu như chưa hề được sướng
Vẫn nhớ cháo rau cái thuở đến trường
Xem thêm:
Mặc ghét chê người Nghệ thương mình
Thương cha ông đời nối đời neo giữ văn hóa Lam Hồng
Thương mẹ tảo tần, thương em xa xứ
Thương cả cánh đồng làng dào dạt tình quê.