"Một màu xanh bình dị rất khiêm nhường
Màu áo anh thắm chiến công rực rỡ
Đánh đổi bằng mồ hôi, máu xương, gian khổ
Lấy yên bình, hạnh phúc của Nhân dân
Dòng thời gian quay guồng những bước chân
Nhiệm vụ lên trên, ngày đêm không kể
Những vụ án, những hiện trường cam go dâu bể
Vì nhân dân quên mình, quên hạnh phúc riêng tư
Một mái nhà bình dị đơn sơ
Đứa con thơ ngóng cha về mỗi tối
Người vợ hiền, những đêm chờ mòn mỏi
Nhiệm vụ chất chồng, anh quên cả thời gian
Nghề giản dị nhưng khó nhọc gian nan
Bữa cơm nhà đếm ngón tay thưa thớt
Giấc ngủ chẳng tròn, nhiệm vụ giao bất chợt
Anh lại lên đường mặc giá rét canh thâu
Đảng trao nhiệm vụ, gian khó đương đầu
Dân gửi niềm tin, quên mình phục vụ
Ma túy, côn đồ, ác gian có đủ
Cuộc chiến thời bình quyết liệt chẳng súng vang
Bao chiến công đánh đổi bằng tính mạng
Nhiều đồng đội không trở về sau mỗi trận xông pha
Để lại con thơ, vợ trẻ, mẹ già
Những hi sinh có bao giờ kể hết
Bao trận chiến vẫn tháng ngày chưa kết
Anh vẫn lặng thầm với nhiệm vụ quang vinh
Mặc khó khăn, mặc vất vả hi sinh
Với Đảng với dân anh một lòng Trung Hiếu".