Theo nhân chứng, người mẹ lái ô tô cùng đứa con trai 4 tuổi đang đi trên đường thì tạt vào lề, đỗ lại rồi người mẹ chạy vào tiệm tạp hóa mua đồ. Camera nhà dân cho thấy, khi người mẹ mua đồ xong lên xe, đã không kiểm tra kỹ xem con trai còn ngồi trên đó nữa không, mà ngay lập tức cho xe chạy.
Đứa bé đang đứng ở vỉa hè thấy mẹ lên xe nổ máy bèn chạy đến gõ vào cánh cửa ghế sau, nhưng người mẹ dường như không cảm nhận được tiếng gõ cửa ấy, vẫn lái xe đi.
Trong lúc hoảng loạn, đứa bé chạy lên đầu xe với mong muốn mẹ sẽ nhìn thấy, nhưng điều mong ước của con đã không xảy ra, mà ngược lại, đó cũng là giây phút cuối cùng con được gọi tiếng: Mẹ ơi!
Nhiều cư dân mạng đã chửi bới, mạt sát người mẹ đáng thương này. Nhưng, hãy dừng lại 1 phút để suy nghĩ, để đặt địa vị mình vào người mẹ đáng thương ấy, thì chắc chắn chúng ta sẽ không buông ra những lời cay độc.
Tất nhiên, dù lý do gì đi chăng nữa thì người mẹ cũng là người đáng trách. Nhưng, phụ nữ, thực sự rất khổ. Nhiều người sau khi đẻ con xong trở nên “não cá vàng” làm đâu quên đó… Những di chứng “hậu sản” đối với phụ nữ thật muôn hình vạn trạng, chẳng có bất kỳ bà mẹ nào sinh con xong mà “thông minh, nảy số” hơn lúc độc thân cả.
Có thể người mẹ ấy cũng bị “não cá vàng” như vô vàn chị em khác, rồi có thể áp lực công việc, hay đang stress chuyện gì đó mà đầu óc không thực sự tỉnh táo nên quên mất việc kiểm tra con mình.
Ai cũng sẽ trách mắng rằng bà mẹ vô dạng, cẩu thả, “mất não”... Nhưng mình vẫn muốn nói lại rằng, hãy đặt địa vị mình vào người đàn bà ấy, ngay lúc này, có lẽ bạn không nỡ buông lời cay đắng.
Bà mẹ ấy, chắc chắn cả đời này sẽ không còn được sống trong những phút giây an yên nữa. Một đứa con châu báu ra đi vì bệnh tật, vì tai nạn do người khác gây ra, đã là sự đớn đau cả một đời, huống hồ đây lại là chính mình. Đứa con phải ra đi dưới bánh xe do chính mình lái, còn gì đau đớn hơn thế, còn gì khủng khiếp hơn thế, còn gì ân hận hơn thế???
Thậm chí, người mẹ ấy sau này cần phải đi bác sỹ tâm lý để có thể sống tiếp phần đời còn lại, vì chắc chắn sẽ là một cuộc sống u ám trong nỗi dằn vặt không nguôi.
Quá ân hận và day dứt. Mình, chỉ một phút không kiềm chế được cảm xúc, lấy thước kẻ đánh con một cái, mà cả đêm không ngủ được, cả vài ngày sau vẫn còn ân hận về chuyện đó,… huống hồ ở đây, bà mẹ lại là người gây ra cái chết cho con mình.
Đấy là nỗi đau giằng xé quằn quại nhất. Các bạn xem clip thấy đớn đau một, thì người mẹ ấy đau đớn gấp 1 tỉ lần. Nên, hãy đừng ném đá chị ấy nữa.
Tuy nhiên, sau vụ việc này, chúng ta cần thiết phải xem lại cách vận hành xe ô tô khi có trẻ con. Thứ nhất, nếu chỉ có 2 người, thì luôn yêu cầu con phải lên ngồi ghế dành cho trẻ em, thắt dây an toàn. Sự xuất hiện liên tục của con sẽ nhắc nhớ ta rằng, con đang đi cùng mình.
Thứ 2, khi đi cùng con, thì hãy luôn kéo con đi theo mình nếu như dừng xe để mua bán cái gì đó, để tránh “bỏ quên” con, hoặc tránh bị tai nạn, thậm chí là tránh bị bắt cóc,…
Thứ 3, có rất nhiều người vẫn để ô tô nổ máy, chỉ chạy vào mua cái gì đó rồi chạy ra - đây là hành vi cực kỳ nguy hiểm nếu có trẻ con trên xe. Thế nên tuyệt đối phải tắt máy, kéo con rời khỏi xe đi mua bán gì đó xong quay lại nổ máy rồi đi tiếp…
Cái gì cũng nên thật cẩn thận./.