Tác giả Nguyễn Xuân Trung - Hội viên Thơ, Hội liên hiệp VHNT Hà Tĩnh.
 
Bút danh: NXT
 
Ngày tháng năm sinh: 06 - 01 - 1964
 
Quê quán: Thôn 1 xã Đức Bồng , huyện Vũ Quang, Hà Tĩnh
 
Nơi công tác hoặc thường trú hiện nay: Phó hiệu trưởng trường Tiểu học Đức Liên huyện Vũ Quang - Hà Tĩnh
 
Hội viên Hội LHVHNT tỉnh Hà Tĩnh,  chuyên ngành: Thơ
 
Năm kết nạp: 2018
 
Địa chỉ liên lạc hiện nay: Thôn 1 xã Đức Bồng, Vũ Quang, Hà Tĩnh
 
Điện thoại : 0984 007 357 -  0947  712 297
 
Email: trung64linh1@gmail.com
 
Tác phẩm chính đã xuất bản:
 
Nắng sông quê (Thơ, Nxb Hội nhà văn, 2018)
 
Tác phẩm tự chọn:
 
 
Sông

Sông quê luôn dệt áng thơ
 
Cho dòng nước chảy lững lờ về xuôi
 
Sông quê phổ nhạc nên lời
 
Rì rào sóng gợn nắng trôi đôi bờ

Sông ôm hoài niệm tuổi thơ
 
Sông ghi thời khắc múi giờ tình yêu
 
Sông in cả ráng trời chiều
 
Sông viền bờ bãi phì nhiêu, xóm làng
 
Sông nghiêng đón ánh trăng vàng
 
Sông vờn ngọn gió ru hàng tre xanh
 
Sông quê gói trọn tình anh
 
Là nguồn cảm tác để thành thi nhân.
 
Hướng Quê
 
(Tặng cháu và các chiến sĩ trên tàu HQ)
 
Con muốn về bên mái lá nhà tranh
 
Hưởng hơi ấm mẹ luôn dành năm tháng
 
Con muốn gửi về quê nhà chút nắng
 
Ngày xuân về mẹ thiếu vắng mình con.
 
Năm tháng ơi đôi mắt mẹ mỏi mòn?
 
Nơi lãnh hải lòng con luôn hướng tới
 
Cờ Tổ quốc sao vàng bay phấp phới
 
Súng trong tay chấp chới ánh trăng ngà.
 
Tết về rồi con đang phải khơi xa
 
Chờ ngày phép gói quà con tặng mẹ
 
Nghe tiếng sóng vỗ thân tàu nhè nhẹ
 
Gió thì thầm như tiếng mẹ hằng ru…
 
Mẹ! Mẹ ơi? Biển còn đó sương mù
 
Chưa lặng sóng bởi quân thù dòm ngó
 
Cánh chim nhạn đang vờn con sóng vỗ
 
Con chưa về…Tết đến ở tim con!
 
Lòng nặng
 
(Mến tặng các thi hữu về dự giao lưu thơ ĐL tại Vũ Quang)
 
Xuân đến rồi sơn cước ấm nồng hơn
 
Chùm hoa nắng cũng vờn đưa trước gió
 
Bàn tay nắm mà chưa lời trao ngỏ
 
Vũ Quang mình trăm nhớ với ngàn thương.
 
Phút chia tay lòng còn vẫn nặng vương
 
Tình thân hữu thi đường còn lưu luyến
 
Bát chè chát múi cam thơm còn quyện
 
Ấm nghĩa tình xao xuyến Vũ Quang ơi?
 
Tình rộng vời như hồ chứa Ngàn Trươi
 
“Nguồn than trắng” đang ngời lên ánh điện
 
Cống xả lũ giữa đại ngàn hiển hiện
 
Ngát hương đồi thỏa dạ chuyến đi xa.
 
Vũ Quang ơi nặng lòng lắm trong ta
 
Không trễ hẹn ngày không xa về lại
 
Để say ngắm miền quê xinh đẹp mãi
 
Yêu nồng nàn em gái tuổi hai mươi…