Những ngày trước khi mất, chị Thảo liên tục dặn chồng “Anh cố gắng chăm sóc thật tốt cho 2 con”.
 
Chịu đau đớn nhường sự sống cho con
 
Về thôn Đồng Xuân, xã Hộ Độ, huyện Lộc Hà, tỉnh Hà Tĩnh hỏi chị Bùi Thị Thảo, ai cũng bùi ngùi tiếc thương cho người mẹ đã “ra đi” khi tuổi đời còn quá trẻ (30 tuổi) và cảm phục trước sự lựa chọn cao cả của chị - từ chối xạ trị nhường sự sống cho con.
 
Người dân nơi đây kể, chị Thảo sinh ra và lớn lên ở huyện miền núi Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh. Sau khi tốt nghiệp Khoa Sư phạm Đại học Hà Tĩnh, chị Thảo làm giáo viên tại một trung tâm tiếng Anh ở thành phố Hà Tĩnh.
 
Sau thời gian dài tìm hiểu, yêu thương, năm 2015, chị kết hôn với anh Phan Đình Kỳ (35 tuổi, trú ở xã Hộ Độ, huyện Lộc Hà, tỉnh Hà Tĩnh) và sinh con gái đầu lòng năm 2016. Cuộc sống vợ chồng trẻ còn nhiều khó khăn nhưng luôn đầy ắp tiếng cười. Đặc biệt, đầu năm 2020, gia đình nhận được tin mừng chị mang thai cháu trai thứ hai.
 
Thế nhưng, thai kỳ đến tháng thứ 5, chị Thảo thấy trong người mệt mỏi và sốt cao nên ra Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội) khám thì phát hiện bệnh ung thư máu. Nhận tin “sét đánh”, những tưởng người mẹ trẻ suy sụp, đổ gục hoàn toàn nhưng không, chị Thảo vẫn gắng gượng để lo cho đứa con trong bụng.
 
“Lúc đó, bác sĩ bảo gia đình tôi là nếu cho con dâu xạ trị thì có thể kéo dài sự sống nhưng phải chấp nhận bỏ thai nhi. Còn nếu chờ thai đủ lớn để sinh thì người mẹ phải chấp nhận đau đớn vì sẽ không được dùng thuốc can thiệp. Khi biết tin này, con dâu tôi chấp nhận chịu đau để giữ lại đứa con”, ông Phan Đình Lương (68 tuổi, bố chồng chị) nhớ lại.
 
Nằm điều trị tại bệnh viện, chị Thảo thường xuyên bị sốt cao, người vốn đã yếu càng yếu hơn. Thế nhưng, mỗi lần nghe bác sĩ cho biết thai nhi phát triển bình thường, chị Thảo lại có thêm sức mạnh vượt qua đau đớn để chờ đến ngày con đủ tháng chào đời.
 
Đến tháng thứ 7 (7/2020), người mẹ trẻ rơi vào tình trạng nguy kịch, buộc các bác sĩ phải mổ cứu con, cả nhà đặt tên là Phan Đình Khôi Nguyên. Vì sinh thiếu tháng nên Khôi Nguyên chỉ được 1,1 kg và phải được chăm sóc đặc biệt trong lồng kính.
 
Sau khi sinh, bác sĩ bắt đầu dùng thuốc xạ trị để chữa bệnh ung thư cho chị Thảo hòng kéo dài thời gian sống nhưng đã quá muộn. Ngày 20/11, mẹ con chị Thảo được bệnh viện cho về nhà. “Ai cũng biết rằng, nếu chị Thảo chấp nhận bỏ cái thai trong bụng để xạ trị sớm hơn thì chắc chắn sẽ kéo dài sự sống được lâu hơn. Nhưng từ đầu, chị đã chấp nhận đau đớn, nhường sự sống cho con”, một người dân ở thôn Đồng Xuân xúc động nói.
 
 
Dù sinh non, không có sữa mẹ nhưng Khôi Nguyên vẫn kiên cường sống
 
Lời dặn dò trước lúc "nhắm mắt, xuôi tay"
 
Dù đã nhiều ngay trôi qua nhưng anh Phan Đình Kỳ, chồng chị Thảo vẫn nằm bẹp trong giường, chẳng màng ăn uống. Sự ra đi của người vợ “đầu gối tay ấp” dù đã lường trước nhưng vẫn khiến anh ngã khụy.
 
Ông Phan Đình Lương kể, như lường trước được số mệnh của mình, những ngày nửa cuối tháng 11, Thảo liên tục dặn chồng “Anh cố gắng chăm sóc thật tốt cho 2 con”.
 
Tối 23/11, là sinh nhật chị Thảo. Anh Kỳ đi mua bánh sinh nhật về để cả nhà tổ chức cho Thảo.
 
“Thảo nằm trên giường nghe cả nhà hát bài chúc mừng sinh nhật. Cháu Khôi Nguyên thì vẫn trong bệnh viện để điều trị mắt nên không có mặt. Đến sáng hôm sau, con dâu tôi qua đời, khi vừa mới được nhìn mặt con chỉ một hai lần”, ông Lương giọng nghẹn lại.
 
Được biết, anh Kỳ là sinh viên ngành Xây dựng, Trường Đại học Vinh (Nghệ An). Sau khi tốt nghiệp, anh làm việc cho một vài công ty xây dựng trên địa bàn. Tuy nhiên, thu nhập cũng bấp bênh vì công trình lúc có, lúc không. Năm 2020, khi chị Thảo lâm bệnh, anh Kỳ xin nghỉ việc để chăm sóc vợ.
 
"Sau khi nguôi ngoai, Kỳ sẽ đi làm để kiếm tiền trả nợ và nuôi con. Với khoản nợ 250 triệu đồng vay ngân hàng chữa trị cho vợ, không biết con tôi đủ sức để lo cho 2 con ăn học hay không. Ơn trời, dù sinh non, bị viêm phổi, nhất là từ khi sinh chưa một lần được bú sữa mẹ nhưng cháu Khôi Nguyên cũng phát triển khá tốt. Hiện mới 4 tháng tuổi nhưng cháu đã được 5kg", ông Lương cho biết./.