Cả nhà chồng lên ở, mẹ chồng còn bảo: "Nhà con trai tao, tao có quyền. Tao thích ở mày làm gì được hả, mày chỉ là đứa con dâu thôi, mày không được phép".
 
Vợ chồng tôi lấy nhau phải tự thân vận động vì nhà anh không có tiền. Đi làm 2 năm tôi tiết kiệm được 50 triệu, anh thì chỉ có 30 triệu vậy là hùn vào lo tiền cưới hết sạch. Bọn tôi phải tự mua nhẫn, chụp ảnh, lễ ăn hỏi, in thiệp cưới... và trả cả 1 phần tiền cỗ cho bố mẹ ở quê nữa. Anh bảo:
 
- Tiền mừng cũng chẳng được bao nhiêu đâu em à vì ở quê mọi người mừng ít lắm nên mình đỡ được bố mẹ phần nào thì cố gắng.
 
- Vâng ạ.
 

Ảnh minh họa
 
Vậy là cưới xong vợ chồng tôi tay trắng quay lên thành phố đi làm. Từ hồi học xong quyết định trụ lại thành phố tôi vẫn ao ước sẽ có ngày mua được căn nhà để khỏi phải đi ở trọ. Cũng hi vọng cưới xong sẽ có 1 khoản tiền cưới nhưng giờ chẳng có gì hết. Tuy nhiên tôi vẫn quyết tâm phải dành dụm để có tiền mua nhà.
 
Vợ chồng tôi bắt đầu lao vào cày cuốc bất kể ngày đêm. Làm chính làm thêm các kiểu, chi tiêu dè sẻn tới mức không thể nào sẻn hơn. Tôi dậy sớm đi chợ cho rẻ rồi về nấu cơm cho 2 vợ chồng mang đi làm, 1 phần để lại cho bữa tối.
 
Hạn chế mua sắm tới mức tối đa. Mỗi năm 2 vợ chồng mỗi người chỉ mua vài ba bộ đồ mới, 2 năm tôi mới mua 1 đôi giày. Đám cưới chỉ những bạn bè người thân bắt buộc phải đi thì mới có 1 người đi đại diện còn lại là gửi cho đỡ tiền. Cưới 2 năm tôi mới dám sinh. Gần đẻ thì về quê sinh nở cho rẻ, ca sinh của tôi ở trạm xá xã nói mọi người không tin chứ mất có hơn 100 ngàn sau khi trừ bảo hiểm.
 
Con 6 tháng tôi đã dứt ruột để con ở nhà cho bà ngoại trông rồi lại quyết định lên đi làm, thương con lắm nhưng chẳng biết làm sao cả, phải cố gắng cày cuốc thôi chứ biết đến bao giờ mới có tiền mua nhà. 10 năm trời vợ chồng tiết kiệm được 1 tỷ tôi quyết định đi xem để mua 1 căn hộ chung cư 1 tỷ 3. Bố mẹ tôi thương con nên vay mượn gom góp cho 1 trăm còn lại chúng tôi vay ngân hàng còn nhà chồng thì không cho xu nào vì ông bà bảo không có tiền.
 
Mua được nhà 2 vợ chồng vui lắm, không ăn cũng thấy no. Cuối cùng chúng tôi cũng đủ tiền mua nhà, hạnh phúc vô cùng vì thoát cảnh ở trọ chật hẹp ẩm thấp. Thực sự có nằm mơ tôi cũng không bao giờ ngờ tới ngày mình có căn nhà riêng không còn phải chịu cảnh đi ở trọ trong căn nhà trọ tồi tàn có 12m2 và 10 năm không dám mời 1 ai đến chơi nữa.
 
Hôm ăn tân gia, nhà tôi bố mẹ không lên được chỉ có nhà chồng lên thôi. Nhưng 2 ngày sau thì anh chị chồng về còn bố mẹ và mấy đứa cháu nhỏ nhà chồng ở lại chơi. Tuy nhiên cả tháng tôi vẫn không thấy họ về, tôi giật mình hỏi chồng:
 

 
Nhà con trai tao, tao có quyền. (Ảnh minh họa)
 
- Ơ bọn trẻ con không về đi học à anh? Nhà mình mua nhà còn đang vay nợ, giờ nuôi từng này người tiền đâu ra.
 
- Hôm qua mẹ bảo anh là bố mẹ và các cháu ở lại đây luôn. Bọn trẻ không cần đi học cũng được vì đang học nhà trẻ, nghỉ chẳng sao hết.
 
- Cái gì mà ở luôn đây, sao hay vậy. Nhà đâu có thừa tiền nuôi, hàng tháng vợ chồng mình còn phải trả tiền lãi suất với nuôi con ăn học, tiền đâu mà phục vụ mọi người.
 
- Nhà con trai tao, tao có quyền. Tao thích ở mày làm gì được hả, mày chỉ là đứa con dâu thôi, mày không được phép.
 
Ai ngờ mẹ chồng tôi nghe thấy vợ chồng nói chuyện nên bà lao vào bảo thẳng như thế. Tôi nghe mà uất nghẹn luôn. Mua nhà chẳng giúp 1 đồng, con cháu cũng không trông giúp giờ lại mua được nhà đòi lên ở còn chọn phòng to nhất. Chồng tôi thì im thin thít kiểu sợ mẹ. Sao hay vậy hả trời ơi...
 
Từ đó đến nay bố mẹ chồng và các cháu ở lại, lắm lúc tôi về muộn vẫn thấy bếp núc nguội lạnh. Cơm chưa cắm rau chưa rửa, nhà cửa thì bừa bộn vì bọn trẻ con chơi không chịu dọn. Nói thì bà bảo: "Đồ nhà chị tôi biết đâu mà nấu, lỡ hỏng lại kêu, bà già này chả dại". Nhìn cảnh đó tôi ngán ngẩm thật sự, máy giặt chưa có tiền mua nên đêm nào tôi cũng giặt đồ cho cả nhà đến khuya phải 11, 12h mới được nghỉ ngơi.
 
Tôi than phiền với chồng thì anh bảo cố thời gian nữa, nhưng đã 2 tháng trôi qua rồi anh định bảo tôi cố đến bao giờ. Họ cứ thi nhau lên ở lì rồi ăn không như thế tôi nuôi sao nổi. Biết nuôi bố mẹ chồng báo hiếu là chuyện nên làm nhưng khổ nỗi lương tôi đâu có cao, đã thế còn bao nhiêu khoản.
 
3 đứa con anh trai nhà chồng lên ở mà bố mẹ nó cũng không gửi lấy 1 đồng hay có 1 lời nói cho nó đàng hoàng trong khi tôi còn nuôi 2 đứa con của mình nữa tính ra nhà cũng 9 miệng ăn. Tôi muốn phát đ.iên lên được. Lắm lúc stress và mệt mỏi quá tôi nghĩ đến chuyện ly hôn bán nhà chia đôi xem họ ở thế nào. Thật sự uất muốn khóc mọi người à, tôi phải làm gì để họ về đây, xin hãy cho tôi lời khuyên./.