Được chừng 2 tiếng em thấy tủ quần lục đục, chồng em thì tái mặt và ngay lập tức ả bồ bò ra xin tha khiến em suýt phì cười ầm ĩ.
Biết là chồng vẫn chưa hào hứng với hôn nhân lắm, nhưng cái bầu 2 tháng không đợi được nữa rồi. Cưới thì vẫn cứ phải cưới thôi. Quan điểm của em cũng rất rõ ràng, em cũng bảo thẳng với chồng em rằng:
– Cuộc sống mới đương nhiên là sẽ có nhiều lúc hai vợ chồng mâu thuẫn. Nhưng em hứa là em sẽ nhẫn nhịn nhiều hơn. Chỉ cần cả hai cùng cố gắng thì mọi sự sẽ quen và ổn nhanh thôi.
Em tưởng rằng em đã nói thế thì chồng em cũng phải trưởng thành lên. Bởi nói thật thì chồng em cũng là dạng khá đào hoa. Nhưng có phải ai đào hoa thì lấy vợ vào cũng không chung thủy đâu.
Cuộc hôn nhân cũng được coi như một cách để chứng minh lãnh thổ, khẳng định anh đã có chủ rồi, tất cả những bánh bèo khác đang lảng vảng quanh anh thì hãy tránh xa ra. Ai ngờ bánh bèo tránh ra thì anh lại ra sức lôi vào. Cưới được 1 tháng thì em phát hiện ra chồng em vẫn lén lút thả thính một cô ả.
(Ảnh minh họa)
Em đương nhiên là không bỏ qua vụ này rồi. Em đi.ên lên xử lý thẳng tay, em muốn gọi bố mẹ chồng sang, thẳng thừng đòi ly hôn luôn thế nhưng lão lại khóc lóc xin tha lỗi. Lão bảo rằng lỡ dại theo lũ bạn chơi vui thôi chứ không có ý gì đâu. Thấy lão khẩn thiết, lại còn mới cưới nhau cho nên em cho lão ấy một cơ hội.
Tưởng rằng lão chồng sẽ chừa rồi, không dám léng phéng gì nữa nhưng không ngờ được đâu vào một ngày đẹp trời khi em ở quê lên thì lại được chứng kiến chuyện hay ấy.
Em tính hôm sau mới lên thế nhưng có việc đột xuất ở công ty, em cần phải lên tìm tài liệu gấp cho sếp. Thế là em đón chuyến xe đi ngay lên nhà, nhưng có vòng qua nhà để thay quần áo đã chứ mặc đồ ngủ đến cơ quan mọi người cười cho. Bầu thì bầu cũng cần phải giữ hình tượng, lịch sự chứ.
(Ảnh minh họa)
Đương nhiên là cũng vì vội cho nên em cũng không báo cho chồng biết. Dù sao thì lão cũng đang được nghỉ ở nhà, dự án mới xong nên lão được xả hơi dài. Em bất ngờ phát hiện ra đôi cao gót lạ dựng trên giá dép. Ơ, em bầu bí có đi cao gót đâu nhỉ. Bật hết tất cả các giác quan lên, em nhanh chóng nghe được tiếng cười rúc rích trên phòng ngủ.
Phen này thì em đoán chắc là lão chồng đã dẫn con nào về nhà rồi. Không làm ầm lên ngay, em muốn xem hai kẻ đó sẽ hành xử thế nào khi phát hiện em về. Em đủng đỉnh đi lên phòng, gọi chồng yêu ơi để đá.nh tiếng. Nghe tiếng huỳnh huỵch trong phòng em biết ngay là hai kẻ đó đang luống cuống rồi. Em đi nhanh hơn, đến phòng thì thấy chồng thở hổn hển:
– Sao em lên mà không báo anh trước?
– Em lên có việc đến cơ quan tí nhưng tạt qua nhà thay đồ.
– Thôi cần gì phải thay, quần áo mấy hôm anh không gấp, em mở tủ ra là bừa lắm.
Nghe chồng nói đến đây em đoán ngay được ả bồ đang trốn trong tủ quần áo rồi. Em cười mỉa, kéo chồng lên gi.ường vẫn cố tỏ ra thân mật ôm ấp:
– Em không muốn đi ngay nữa rồi, lát đi cũng được. Nhớ anh quá.
Chồng em đến thở còn không dám thở mạnh, chắc anh không nghĩ được lý do gì đuổi em đi để giải cứu cô bồ. Còn em, em ung dung ngồi xem điện thoại vì sếp nhắn đã nhờ người tìm được tài liệu rồi. Chồng em lấy đủ cớ để đưa em đi làm nhưng em không đi, anh ta lo sợ vã mồ hôi như tắm dù trời lạnh. Được chừng 2 tiếng em thấy tủ quần lục đục, chồng em thì tái mặt, lúc này em vênh mặt bảo:
– Sao muốn để cô ta tự ra hay để tôi phải lôi ra.
Chồng em giật nảy mình:
– Cô… cô nào cơ.
– Đến giờ mà anh vẫn mặt dày chối cãi hả, bảo nó ra không ch.ết ngạt trong tủ đấy.
Nghe tới đó cô ta mở tủ thò mặt ra:
– Em xin chị, em chịu không nổi nữa rồi, ngạt quá, chị tha cho em đi ạ.
– Cô nhịn được lâu hơn tôi tưởng đó chứ.
– Anh xin em, bọn anh có lần đầu tiên này thôi, không dám có lần thứ 2 nữa đâu.
– Anh nghĩ tôi là con ngu mãi sao? Anh xem tôi là gì, xem mẹ con tôi là gì hả?
Em cười mỉa, cầm điện thoại chụp ảnh 2 kẻ này lại, gửi thẳng cho bố mẹ chồng để bố mẹ giải quyết. Ảnh bọn họ em gửi vào box chat chung của cả anh em nhà chồng, tag luôn chồng vào, họ thay nhau tổng sỉ vả anh ta. Còn mình lại ung dung về ngoại tiếp mặc kệ lời xin lỗi của chồng. Chuyện này em sẽ không cho qua dễ dàng đâu. Trên xe em khóc như mưa, nói thật đau đớn lắm các chị nhưng trước mặt bọn chúng em đã cố nhịn. Đến nước này thì nên ly hôn đúng không mọi người, thú thật em không tiếc gã chồng tồi đó nhưng em lại thấy thương con của mình quá, em phải làm sao đây?