ĐAU TRỐOC BAY NẠ
Nghe đụng cùn rung rinh
Tau liền giật bò lại
Thọoc tay móoc điện thoại
Chộ hai trự “con yêu”
Sướng hơn gió gặp diều
“Trời ơi! Mi đó ạ?
Khổ thân mi chưa nạ
Có vấn đề chi khôông?
Hay là chuyện gấy nhôông
Bay định về ăn tết...
Khung phô tau cụng biết
Bay vất vả ây răng
Kiếm cấy mặc cấy ăn
Hấn khó khăn hết cớ
À! Đúng rồi bay nhớ
Cố gắng néch con về
Cho hắn được biết quê
Vứi chộ choa một đích
Tội mấy đứa con nít
Ở thành phố bon chen
Túi ngay chỉ sách đèn
Tivi và điện thoại
Nỏ biết chi nội ngoại
Cụng nỏ biết bà con
Ở thành phố Sài Gòn
Nghe kể mà đau trốốc
Học sinh cứ đến lớp
Chia thành nhóm thành băng
Đập chắc cho gạy răng
Rồi quay phim lên mạng
Xạ hội dừ thành loạn
Soống chết nỏ biết mô
Ra đàng tì ô tô
Hấn toông rồi cụng chết
Quan to thì mất nết
Hắn tham nhũng tham ô
Mồm thì cứ bô bô
Sốông vì dân vì nước
Tay thì lo ăn cướp
Kiếm cho được nhiều đô
Kẻ thì sắm ô tô
Ngài thì xây biệt phủ
Lòng tham răng mà đủ
Tiền bạc mô cho vừa
Khổ bọn choa cày bừa
Quanh năm rành nhịn đói
Mà quên i ... mi gọi
Có vấn đề chi khôông?
Choa ở nhà rành trôông
Bay về quê ăn tết!
Khung cần quà chi hết
Chỉ cần chộ bay về
Còn lại mọi vấn đề
Bay đừng lo chi cả
Choa chơ ai xa lạ
Mà khách sáo lo toan
Choa vất vả gian nan
Nhưng tự do thoái mái
Nuôi vài cân lợn nái
Cấy sào rọọng đủ ăn
Thêm khoai sắn lăng nhăng
Đói mô mà lo nạ!
Mi méch với ông xạ
Cha mẹ nhớ hắn nhiều
Thôi tau dặn mấy điều
Dừ phải cày cấy đạ!
Chiều còn đi nhổ mạ
Cấy nốt rọong sau hồi
Năm hết tết đến rồi
Trăm côong dồn dập lại
Em mi năng nhỏ dại
Chưa giúp được choa nhiều
Mụ ôong choa sớm triều
Lăn ngoài đồong là chính
Thôi mà mi hãy nín!
Khóc thút thít mần chi
Cả làng xạ ra ri
Có khác chi mô nạ
Thôi cúp máy cấy đạ
Bựa mô gặp chuyện nhiều
Mi hãy nhớ một điều
Nhớ về quê ăn tết
Thơ: Mạnh Đỗ